[Văn Án]Vì một viên Hỗn Nguyên Châu (混元珠) mà toàn bộ gia tộc Diệp gia đã bị diệt môn. Diệp Khiên (叶搴), thiếu tộc trưởng của Diệp gia, đã liều mạng chống lại nhưng cuối cùng vẫn không thể cứu vãn tình thế. Khi tỉnh lại, hắn nhận ra hồn phách đã quay trở về một ngàn năm trước, và viên Hỗn Nguyên Châu lại đang lơ lửng trong đan điền của hắn.Người ta thường nói: "Hỗn nguyên sinh hỗn độn, càn khôn hóa phù trần. Hào quang xuyên thấu hư vọng, phong lôi định cốt thân."Diệp Khiên sẽ mượn sức mạnh từ thần vật này, nghịch thiên tu chân.Về phần CP... Nếu tính kiếp trước: thiếu tộc trưởng Diệp gia và khôi lỗi khổng lồ của hắn. Nếu tính kiếp này: Diệp Thù (叶殊), phiên bản tái sinh của thiếu tộc trưởng, và Yến Trưởng Lan (晏长澜), người còn sống mà chưa bị luyện thành khôi lỗi.Về các cảnh giới tu chân: Cảnh giới đại thể như sau: Luyện Khí, Trúc Cơ, Kết Đan, Nguyên Anh, Thần Du, Tụ Hợp, Huyền Quang, Thông Huyền, Đại Thừa.Lưu ý: Đây là một bộ truyện tu chân dài, thể loại nâng cấp từ phàm nhân; Cả truyện là 1 vs 1, không có ngược, kết thúc viên mãn HE; phong cách của mình luôn là cưng chiều nhau, gần như có hai nhân vật chính nhé; (chi3yamaha: đừng tin bả, trong Xuyên Việt Chi Tu Tiên bả ngược chết tiểu công luôn á =)))Thiết lập thế giới là cường giả vi tôn, kẻ yếu sẽ bị chà đạp; Mọi người thảo luận hòa nhã nhé, đừng tranh cãi nha, chúng ta đều là những người hiểu lý lẽ mà, yêu thương mọi người!【Lời thổ lộ】( của bà Y Lạc Thành Hỏa)Nói với các vị một lời, tốc độ cập nhật của bộ truyện này sẽ tùy duyên, nhưng ta quyết không bỏ hố! Không bỏ hố! Không bỏ hố! Bản thân ta đã từng viết một bộ truyện dài đến hai triệu chữ, trừ khi gặp chuyện gì bất đắc dĩ lớn lao, bằng không ta tuyệt đối không bỏ hố. Những độc giả lão luyện theo dõi truyện của ta hẳn đều biết rằng, mỗi khi ta mở một trường thiên dài, nhất định sẽ đồng thời viết thêm truyện ngắn để điều tiết, rất thường thấy cảnh một trường thiên chưa xong đã kết thúc mấy truyện ngắn. Bởi vì thời gian viết trường thiên kéo dài, chỉ viết một bộ thì tư tưởng sẽ dễ trở nên cứng nhắc, mà nếu vấp phải cản trở trong quá trình viết thì cũng sẽ không có chút hứng thú nào, tâm tình chẳng vui vẻ chút nào.Hiện tại bộ Hỗn Nguyên Châu cập nhật chậm, nguyên do chủ yếu là, thứ nhất, viết đã quá dài, có phần mệt mỏi; thứ hai, văn tu chân truyền thống khi viết cũng khá theo lối mòn, nếu muốn sáng tạo thì lại chẳng còn là thứ mà ta muốn viết nữa. Ta mở loại văn tu chân này là vì bản thân thích nó, vậy nên sẽ không cài cắm quá nhiều yếu tố mới vào, ít nhiều thiếu đi sự kích thích. Đừng tưởng chỉ có độc giả mới cần kích thích, tác giả cũng cần đó chứ... Hồi trước, khi ta viết trường thiên còn trẻ trung, dồi dào sức lực, có thể giữ vững song song cả hai bên ngày nào cũng viết mà chẳng áp lực gì. Nhưng giờ đã lớn tuổi rồi, viết thêm truyện ngắn để điều tiết mà còn phải giữ nhịp với các hố cũ thì cũng vất vả lắm, nếu không viết điều tiết văn thì mỗi ngày đều thấy bức bối, viết ra không biết thành cái thứ gì, vậy nên cũng đành tùy duyên mà cập nhật thôi.[Chú ý]Trong truyện có những lộn xộn với cảnh giới Kết Đan (结丹). Thỉnh thoảng sẽ có tên gọi là Kim Đan (金丹), chính tác giả cũng xài lẫn lộn giữa hai chữ này trong bản gốc tiếng Trung. Nhưng mà khi đọc nội dung của truyện sẽ thấy Kết Đan mới đúng. Tui cũng lười sửa, kệ đi hé.Mấy ní thấy chỗ nào có chữ Cang Lam thì comment để chi3 sửa thành Thương Lam cho nó đúng nha.