Chương 30: Người ta nói, đây gọi là em tin tưởng anh

Chương 30: Người ta nói, đây gọi là em tin tưởng anh

Bởi vì công việc lúc đầu có rất nhiều chuyện cần xử lý, cho nên vài ngày sau khi Cửu cô nương rốt c*̣c rảnh rỗi lên mạng, bị diễn đàn điên cuồng bình luận biến thành có chút phát mộng, đến lúc rõ ràng mới mơ hồ nhìn ra mấy chữ ‘Rút lui khỏi giới’, ‘ảnh chụp’ gì gì đó.

[Hoa nở chờ Trì Quy - Nhóm trưởng]: Các người đang nói cái gì?

[Hoa nở chờ Trì Quy - Nhóm phó]: Gào khóc mẹ ơi bà còn sống. Có biết hay không Mạc Ly sama muốn rút lui?

[Hoa nở chờ Trì Quy - Nhóm trưởng]: !!! Rút lui?? Chuyện khi nào? Sao lại thế này a?

[Hoa nở chờ Trì Quy - Tiểu sư tử]: Hẳn là sớm có chủ ý, nhưng chân chính tuyên bố rời khỏi là lúc lên YY nói đêm qua, còn có Weibo c*̃ng nói.

[Hoa nở chờ Trì Quy - Tiểu thịt viên]: Ừ, tôi có một bức ảnh chụp màn hình blog c*̉a cậu ta. Quả thật chính xác.

[Tôi c*̃ng là một người bình thường, tôi có cuộc sống riêng c*̉a bản thân và không muốn bị quấy nhiễu, tôi c*̃ng có người mình quan tâm c*̀ng những điều phải bảo vệ. Tất cả hoạt động võng phối vĩnh viễn đình chỉ, cám ơn trước nay luôn làm bạn c*̀ng ủng hộ. By: Mạc Ly.]

[Hoa nở chờ Trì Quy - Tiểu sư tử]: Gào khóc bày tỏ tôi mới vừa rơi vào cái hãm hại 《 Đẹp nhất trời chiều 》c*̉a hắn, hắn hắn hắn thế nhưng rút lui, thật sự là thương tâm a.

[Hoa nở chờ Trì Quy - Băng băng]: Rất ngược tâm, trái tim bé nhỏ c*̉a tôi a a a. Trộm nói một câu, vốn tôi còn chờ mong Trì Quy sama c*̀ng Mạc Ly sama một ngày kia xuất hiện trên c*̀ng một sân khấu. Tôi từng manh nhất CP bọn họ a a a!

[Hoa nở chờ Trì Quy - Phúc sama]: Khụ khụ, cô Băng băng bình tĩnh. CP gì đó, mây bay a mây bay.

[Hoa nở chờ Trì Quy - Nhóm trưởng]: Ai biết rốt c*̣c phát sinh cái gì không? Tôi nghe qua có chút hồ đồ rồi.

[Hoa nở chờ Trì Quy - Nhóm phó]: Ừ, chính là giống như có người chụp ảnh Mạc Ly c*̀ng vị kia nhà hắn hoạt động cá nhân, hơn nữa lại lọt ra ngoài rồi đưa lên mạng, thật nhiều người vây xem, nghe nói là do một em gái nào đó làm.

[Hoa nở chờ Trì Quy - Tiểu sư tử]: Ừ. Sau đó Mạc Ly sama bị người khác nói lại chuyện này, sau đó nghe nói bộ dạng đặc biệt nổi giận.

[Hoa nở chờ Trì Quy - Nhóm trưởng]: Đệt, mấy người đó ăn no không việc gì làm a, có bệnh!

[Hoa nở chờ Trì Quy - Băng băng]: Chính là ăn no rửng mỡ, fan hâm mộ não tàn thật sự làm cho người ta không nói được lời nào! Mạc Ly sama hình như vẫn không muốn đề cập quá nhiều chuyện riêng tư c*̉a mình, như vậy nhất định khiến cậu ta tức giận không nhỏ đi.

[Hoa nở chờ Trì Quy - Bọt bọt]: Đổi lại là người khác c*̃ng sẽ tức giận đi, chuyện riêng tư bị tiết lộ mà.

...

A Cửu mở ra Weibo, mở đến trang c*̉a Mạc Ly quả nhiên thấy mấy câu trả lời c*̉a người này bị gạch bỏ.

Tuy rằng không thể nói quan hệ cá nhân rất tốt, nhưng mà kỳ thật a Cửu c*̀ng Mạc Ly c*̃ng coi như từng có một thời gian ngắn tiếp xúc, trước đây còn có một vở kịch do cậu ta c*̀ng Cửu cô nương hợp tác làm ra.

Trong ấn tượng c*̉a a Cửu, Mạc Ly trong giới CV là một người tương đối đặc biệt, âm thanh sạch sẽ trong suốt, tính tình nội liễm, không nói nhiều lắm, chỉ có những bạn bè rất quen thuộc mới ngẫu nhiên nghe thấy cậu ta nói vài câu vui đùa, bình thường cho dù hoạt động ở YY c*̃ng chỉ là c*̀ng mọi người ca hát phối kịch nghe mà thôi. Theo trí nhớ c*̉acô thì c*̃ng không nhớ rõ cậu ta tham gia ít nhiều các hoạt động do xã đoàn hoặc cá nhân tổ chức, c*̃ng không phải vì cậu ta ra vẻ thanh cao, mà là tự biết bản thân mình vốn không phải người thân thiện dễ gần, bạn bè thâm giao trong gới CV c*̃ng bất quá chỉ được mấy người.

Mặc dù là như thế, nhưng vài năm nay Mạc Ly vẫn là im lặng theo bổn phận mà làm kịch, c*̃ng không có nghe nói đến có ý định rút lui khỏi giới.

Hiện tại quyết định rời khỏi, chỉ sợ là đã muốn c*̀ng giới võng phối hoàn toàn dứt bỏ, cho bản thân mình một không gian tự do thoải mái.

Buổi tối mười giờ hơn liền nhìn thấy Trì Quy login, a Cửu nghĩ nghĩ hay là nói với đối phương một chút.

[A Cửu]: Trì Quy, ông có biết Mạc Ly rút khỏi giới không?

[Trì Quy]: Ừ. Mới vừa lên đã nghe nói.

[A Cửu]: Nghe nói là vì một ít việc riêng, đại khái là thật sự quá thất vọng rồi đi.

[Trì Quy]: Tôi hiểu. Mạc Ly so với chúng ta càng không thích hợp với cái vòng lẩn quẩn ở giới võng phối này, rời khỏi c*̃ng chưa chắc là việc xấu.

[A Cửu]: Aizz, cái giới này thật sự là... Cảm giác nói không rõ a. Năm trước Trời thu mát mẻ c*̃ng bởi vì bị quấy nhiễu cuộc sống riêng tư mà rút lui, năm nay lại là Mạc Ly.

[A Cửu]: Đúng rồi Trì Quy, ông, có liên lạc với cậu ta không?

[Trì Quy]: Không có. Tôi nghĩ nghĩ vẫn là cảm thấy tạm thời cho cậu ta không gian, người bên ngoài chú ý quá nhiều ngược lại là một loại gánh nặng.

[A Cửu]: Ừ nói c*̃ng phải a. Lại nói tiếp đây thật sự là chuyện quái quỷ gì a. Hảo hảo nghe kịch là được rồi, làm chi lại tò mò tọc mạch chuyện riêng tư c*̉a người ta, một đám đó, điều không hiểu đạo lý nào sao! *Biểu tình phiền muộn*

[Trì Quy]: Cô nghĩ như vậy, không có nghĩa là tất cả mọi người có thể nghĩ như vậy.

[A Cửu]: Tiểu Trì, ông phải hảo hảo bảo hộ tiểu ngốc a! Vốn tôi đang định tìm thời gian giúp hai người các người quang minh chính đại nhận chúc phúc c*̉a mọi người, hiện tại ngẫm lại tiểu ngốc vẫn là nên để ông giấu đi có vẻ tốt hơn, cậu ấy trong sáng như tờ giấy trắng, thật sự không thích hợp bị cuốn vào cái vòng lẩn quẩn này.

[Trì Quy]: Tôi sẽ không để cho em ấy bị liên lụy kéo vào. Nếu như thực sự có ngày đó, c*̃ng là lúc tôi rút lui để bảo hộ em ấy.

[A Cửu]: Được rồi, tuy rằng nghe thật ngược tâm nhưng là Trì Quy ông GJ!

[Trì Quy]: Được rồi, cô c*̃ng đừng nghĩ nhiều, sớm một chút nghỉ ngơi đi, không phải mai còn làm việc sao.

[A Cửu]: Ừ, tôi đây out trước ha, ông c*̃ng sớm một chút nghỉ ngơi đi. Hắc hắc.

[Trì Quy]: Ừ. Ngủ ngon.

[A Cửu]: Ngủ ngon.

Tin tức Mạc Ly rút lui đích xác khiến cho giới võng phối xôn xao một trận không nhỏ. Những fan hâm mộ chân chính hoặc tức giận hoặc yên lặng nghĩ đến nguy cơ c*̉a các CV liền không hẹn mà c*̀ng đăng Weibo ám chỉ đám fan não tàn ít nhất cho người ta chút tôn trọng vân vân. Diễn đàn theo đó c*̃ng có không ít bài post liên quan được đăng lên, tự nhiên như vậy mà dẫn phát một trận thảo luận khí thế ngất trời, c*̃ng có người hiểu chuyện mượn cơ hội này kể lại những chuyện vụn vặt kể từ lúc Mạc Ly gia nhập giới võng phối, không biết tại sao lại nói đến chuyện có liên quan đến Trì Quy, sau đó liền biến thành những người vây xem kiềm chế không được đứng lên cãi lại, nhất thời lại thành một trận ầm ĩ.

Trì Quy lo lắng trước sau mãi vẫn là quyết định trước gọi điện thoại cho tiểu ngốc.

“Tiểu Nhiên, em gần đây có lên mạng không?”

“Dạ, c*̃ng có, bất quá không nhiều lắm. Học trưởng, làm sao vậy?”

“... Tin tức Mạc Ly rút lui khỏi giới, em biết không?”

“... Ừm, diễn đàn hình như có người nói qua.” Tô Nhiên dừng một chút, sau đó nói, “Cậu ta, không sao chứ? Học trưởng, nếu anh lo lắng, có thể.”

“Tiểu Nhiên, người khác thấy thế nào nói thế nào với anh không sao cả, bất quá anh không hy vọng em lại hiểu lầm. Anh nói rồi, người anh thích là.”

“Em biết rồi.” Tiểu ngốc đỏ mặt, vội vàng đánh gãy lời đại thần muốn nói.

“Vậy em... ”

“Cho dù chỉ là bạn bè, em biết học trưởng là người sẽ thực quan tâm chiếu cố đối phương. Cho nên, nếu anh cảm thấy thực lo lắng, liền gọi điện thoại cho cậu ấy đi, em nghĩ hiện tại cậu ấy có thể cần các anh ủng hộ c*̀ng thông cảm.”

“Không cần, anh tin tưởng Mạc Ly có thể xử lý tốt chuyện này, làm bạn bè, anh tin tưởng cậu ấy có năng lực như thế.”

Tô Nhiên mấp máy môi, mặt có chút hơi hơi đỏ lên, “Em c*̃ng giống như vậy a.”

“Sao?”

“Học trưởng, em c*̃ng, tin tưởng anh.”

Trì Quy cuối c*̀ng ngẩng đầu cười khẽ, trong ánh mắt là một mảnh ôn nhu.

“Cảm ơn em, tiểu Nhiên.”
Comments