Nửa giờ trước, phòng họp tầng cao nhất của Tập đoàn Tạ Thị.
Thư ký Chu kết nối máy tính bảng của Tạ Nghiên Lễ lên màn hình lớn của hội nghị, nhấn mở nội dung văn kiện cần dùng tạm thời.
Bỗng nhiên trong phòng họp trống trải vang lên một tiếng thông báo WeChat.
Tiếng thảo luận trong phòng họp đột nhiên dừng lại, mọi người nhìn quanh bốn phía, muốn xem ai gan chó lớn như vậy, dám chơi điện thoại trong lúc họp.
Sau hai tiếng liên tục, mọi người như ý thức được điều gì, đồng loạt ngẩng đầu nhìn về phía màn hình chiếu phim chiếm gần như toàn bộ bức tường.
Bức ảnh WeChat dễ thấy kia đã che khuất những dòng chữ số liệu dày đặc.
Trong ảnh, thiếu nữ xinh đẹp mặc váy đuôi cá màu trắng, mái tóc đen nhánh gần như cài một vòng hoa hình dây leo, xách viền váy đứng giữa cát vàng mênh mông vô bờ, khuôn mặt nghiêng tinh xảo, dưới hoàng hôn sa mạc, như tiên nữ không rành thế sự, tượng trưng cho hy vọng và ánh sáng mặt trời.
“Hít……”
Thư ký Chu luống cuống tay chân đóng lại tin nhắn WeChat không cẩn thận hiện ra.
Nhưng đã muộn rồi.
Mọi người rõ ràng nhìn thấy câu kia: “Tiểu tiên nữ của anh đột nhiên xuất hiện”
Đương nhiên càng không bỏ qua ghi chú trên đó —— Bà xã tiên nữ tâm can bảo bối.
“Tạ, Tạ tổng……” Sắc mặt thư ký Chu tái nhợt, đây chính là sai lầm cực lớn, tình huống nghiêm trọng cô ấy có khả năng bị khai trừ.
Tạ Nghiên Lễ nét mặt đạm mạc nhận lấy máy tính bảng, thoát khỏi WeChat.
Tối hôm qua bà Tạ dùng máy tính bảng công tác của anh đăng nhập WeChat, đẩy tài khoản WeChat của Bùi Cảnh Khanh cho chính mình, hiển nhiên, cô quên đăng xuất.
Thư ký Ôn là thư ký trưởng, gặp phải tình huống này, nhanh chóng phản ứng cứu vãn nói: “Tạ tổng. Phu nhân chúng ta rất thích diễn viên Tần Phạn này. Lần này người phát ngôn trò chơi của chúng ta để cô Tần Phạn đi, hình tượng của cô ấy cũng rất phù hợp.”
Trước đó Tần Phạn vẫn luôn không có thời gian, việc đại diện cho trò chơi này trì hoãn lại.
Mọi người vốn đang ngây ra lập tức đi theo phụ họa: “Vậy định Tần Phạn đi.”
“Tôi cũng cảm thấy Tần Phạn rất không tệ!”
“Ha ha ha, càng xem càng cảm thấy thích hợp, không hổ là bà xã của Tạ tổng chọn.”
Tạ Nghiên Lễ liếc nhìn thư ký Ôn.
Thư ký Ôn trong lòng đại định, biết anh ta lần này cứu nguy đã cứu trúng ý Tạ tổng.
Vì thế, Tần Phạn được chọn làm người phát ngôn trò chơi mới, cứ như vậy xác định.
Chờ đến khi Tạ Nghiên Lễ rời đi, nhóm nhân viên bộ phận trò chơi vốn còn cười phụ họa thiếu chút nữa cứ thế mà chết đi:
“Vừa rồi làm tôi sợ muốn chết, triệu lần không ngờ, Tạ tổng và phu nhân anh ấy ngày thường lại chung sống như thế này!”
“A a a, bà xã tiên nữ tâm can bảo bối, má ơi, cái xưng hô này còn ngấy hơn cả chồng tôi!”
“Nghe nói Tạ tổng và bà Tạ kết hôn mấy năm rồi, còn ân ái như vậy.”
“Nói tốt Phật tử giới thương trường đâu, Tạ tổng lén lút lại ngọt ngào như vậy sao?”
“Đây là cái gì dễ thương đối lập sao?”
“Đối với bà xã là đậu ngọt nhỏ, đối với chúng ta chính là như gió mạnh quét lá rụng vô tình, Tạ tổng không hổ là Tạ tổng.”
“Ai nói liên hôn thương mại không ngọt, lần sau lại có người nói như vậy, tôi ném vào mặt người ấy ‘bà xã tiên nữ tâm can bảo bối’”
“……”
Lực chú ý của mọi người hoàn toàn bị cái ghi chú ngấy kia của Tạ tổng hấp dẫn, ngược lại không có bao nhiêu người để ý đến bức ảnh kia của Tần Phạn.
Dù sao, giải thích kia của thư ký Ôn cũng rất hợp lý, phu nhân hào môn theo đuổi thần tượng, rất bình thường.
Kết quả là, tin tức đầu đề nội bộ nhân viên Tập đoàn Tạ Thị ngày hôm đó ——
Tạ tổng lén lút ghi chú cho bà Tạ: Bà xã tiên nữ tâm can bảo bối Kíp nổ trong thời gian làm việc rất bình thường.
Lần này, mỗi lần mọi người ngẫu nhiên gặp được Tạ tổng nét mặt thanh lãnh đạm mạc, trong đầu đều hiện ra cái xưng hô này.
Có những người bề ngoài là Phật tử giới thương trường bạc tình ít h*m m**n, lén lút lại là thiên tài nhỏ biết dỗ vợ bằng lời ngon tiếng ngọt.
**
Tần Phạn quay chụp xong, ngồi trên xe trở về, giơ điện thoại video với Tạ Nghiên Lễ.
Nghe thư ký Ôn bên cạnh giải thích xong ngọn nguồn, chân mày hơi nhíu lại, hóa ra đầu sỏ gây tội là chính mình.
Mấy ngày nay cô tìm Khương Dạng không thấy người, mới muốn hỏi Tạ Nghiên Lễ phương thức liên lạc của Bùi Cảnh Khanh để hỏi thăm.
Dù sao ngày đó hai người họ cùng nhau đi, Tần Phạn hoài nghi có phải Bùi Cảnh Khanh đã giam cầm Khương Dạng nhà cô hay không.
Tần Phạn nghe được thư ký Ôn xử lý cục diện rối rắm một cách hoàn mỹ, hài lòng khen anh ta một câu: “Bảo Tạ tổng thêm tiền thưởng cho anh.”
Thư ký Ôn khiêm tốn từ chối: “Đều là việc tôi nên làm, vậy thư ký Chu thì sao ạ?”
“Mặc dù thư ký Chu trượt tay, cũng không đến mức sa thải người ta.” Tần Phạn nhìn về phía người đàn ông đang cầm bút máy lòng không vướng bận làm việc trong màn hình, “Anh đừng sa thải thư ký Chu nha, người trẻ tuổi tìm việc không dễ dàng.”
Thư ký Ôn thiếu chút nữa bị lời nói thẳng thắn của phu nhân nhà mình dọa cho sợ.
Ai dám trực tiếp nói với Tạ tổng về việc điều động công tác như vậy chứ, Tạ tổng sẽ tức giận sao?
Không chờ thư ký Ôn nghĩ xong, lại nghe thấy Tạ tổng vốn không chấp nhận hạt cát nào trong công việc của bọn họ đơn giản ừ một tiếng, “Phạt nửa năm tiền thưởng của cô ta, đưa qua cho thư ký Ôn làm phần
thưởng.”
Tần Phạn nghe được Tạ Nghiên Lễ nói chuyển từ bên trái sang bên phải này, không nhịn cười nói một câu: “Nhà tư bản hút máu!”
Tạ Nghiên Lễ không nhanh không chậm ký tên vào văn kiện cuối cùng, rồi sau đó nhìn màn hình nói: “Tiền không phải đều cho em tiêu hết rồi sao?”
Lúc hai vợ chồng nói chuyện phiếm, thư ký Ôn yên lặng lui ra, đem tin tức tốt này nói cho thư ký Chu còn đang vụng trộm khóc vì cho rằng mình sắp bị sa thải.
Đối với bọn họ mà nói, phạt tiền thưởng, thật sự chỉ là xử phạt rất nhỏ. Sợ nhất chính là bị sa thải.
Chờ Tần Phạn cúp video xong, vẻ mặt trời sập đất lún trên khuôn mặt trắng nõn đã biến mất, thay thế là nụ cười vui vẻ mà chính mình cũng không ý thức được.
Tưởng Dung bỗng nhiên sâu kín mở miệng: “Khoảng cách sinh ra vẻ đẹp nha, gần đây cũng chưa nghe em phàn nàn Tạ tổng.”
“Sinh hoạt vợ chồng không tệ? Nhưng đừng thật sự lăn lộn ra sinh linh mới nha.”
Nghĩ đến những vết hôn trên người Tần Phạn trước kia, trước khi làm tạo hình chỉ riêng việc che khuyết điểm đã tốn mất một giờ.
Tần Phạn bị nghẹn một chút: “Sao có thể, biện pháp của Tạ tổng làm tốt đến mức có thể so với khâu lại vết phẫu thuật, bom cũng không nổ tung được.”
Đây là cái so sánh quỷ quái gì vậy.
Đến lượt Tưởng Dung hết chỗ nói rồi, “Hai người đây là l*m t*nh, hay là đánh trận vậy.”
“Hai ngày nữa tổ chương trình sẽ đến nhà em chuẩn bị trước, Tạ tổng đồng ý dọn ra ngoài chưa?” Tưởng Dung lo lắng, “Ngàn vạn lần phải dặn dò người làm nhà em, đừng tiết lộ ra ngoài.”
“Ai, nếu không phải sợ sau này quan hệ của em và Tạ tổng bị phơi bày, cư dân mạng cảm thấy em lần này lên chương trình tạp kỹ lừa gạt bọn độc thân thì nên chuẩn bị cho em một căn hộ độc thân rồi.”
Tưởng Dung không cho Tần Phạn đi nơi khác quay chụp nguyên nhân, chính là phòng ngừa sau này bị phơi bày, đào ra Tần Phạn lừa gạt fan.
Như vậy, cho dù sau này có phơi bày cũng không sợ, bọn họ chỉ là không công khai thôi, chứ chưa từng giả vờ độc thân lừa người.
“Biết rồi biết rồi, em về sẽ đuổi anh ấy đi.” Tần Phạn vén tấm chăn nhỏ lên, chuẩn bị ngủ một lát, sợ lát nữa trên máy bay ngủ không được.
Tưởng Dung tức giận dùng quyển lịch trình gõ gõ đầu nhỏ của cô: “Em nha, thật là một chút cũng không để tâm.”
“Cũng không biết người nào có thể làm em để trong lòng.” Tiểu Thỏ bên cạnh yên lặng giơ tay: “Tạ tổng?”
Tần Phạn đang nhắm mắt nâng hàng mi lên, hừ một tiếng: “Nói cái gì đó, đàn ông không xứng được bản tiên nữ để trong lòng.”
Tưởng Dung gật đầu: “Chính là khí thế này, tiên nữ chúng ta phải được Tạ Phật tử để trong lòng!”
“Không thể bị đàn ông ảnh hưởng đến sự nghiệp.”
Tiểu Thỏ: “Chị Tưởng, trước kia chị còn nói bảo chị Phạn Phạn lừa Tạ tổng làm chỗ dựa mà……”
Tưởng Dung đương nhiên: “Bây giờ không phải không cần sao, sự nghiệp chúng ta đã lên quỹ đạo, không phải ai tùy tiện là có thể bắt nạt.”
“Đàn ông chỉ biết ảnh hưởng đến tốc độ tiên nữ vung đũa phép thôi.” Mẹ nó chứ tốc độ tiên nữ vung đũa phép ——
**
Tạ Nghiên Lễ xưa nay nói lời giữ lời, bức tranh sơn dầu đổi lấy việc anh ở văn phòng mấy ngày, rất có lợi.
Vì thế vào một buổi sáng đầu đông hiếm có trời sao vạn dặm, chương trình tạp kỹ đầu tiên Tần Phạn tham gia 《 Cuộc sống một mình của tôi
》 bắt đầu quay.
Chương trình chọn dùng hình thức phòng quan sát nói chuyện phiếm cộng thêm quay chụp cuộc sống một mình của minh tinh, tổng cộng năm vị khách quý, ba nam hai nữ.
Trước tiên quay chụp là phần cuộc sống một mình.
Thời gian vốn định là 8 giờ sáng, nhưng Tần Phạn không ngờ, tổ chương trình lại đột nhiên tập kích.
Trực tiếp vác máy quay đến sớm hơn hai tiếng. Tạ Nghiên Lễ tối hôm qua vẫn ngủ ở nhà.
Ngàn phòng vạn phòng, không phòng được việc tổ chương trình chơi trò đột kích.
Lúc Tần Phạn nhận được điện thoại của Tưởng Dung gọi tới, còn ngủ mơ mơ màng màng, tối hôm qua bị Tạ Nghiên Lễ lấy cớ anh ở công ty một tuần, đòi mấy lần.
Cô mở choàng mắt: “Cái gì?”
Còn mười lăm phút nữa tổ chương trình sẽ đến?
Tần Phạn vừa nghe, quay đầu nhìn thấy mỹ nam vẫn còn nhắm mắt ngủ. Vội vàng động thủ đi đẩy: “Mau dậy đi, mọi người sắp tới rồi!”
“Tạ Nghiên Lễ, anh mau dậy đi!”
Gần rạng sáng mới ngủ được, Tạ Nghiên Lễ nửa khép mắt, duỗi tay đem Tần Phạn ấn trở lại trong lòng: “Đừng lộn xộn.”
Giọng điệu khàn khàn, mang theo ý vị cảnh cáo.
“Anh còn ngủ?!” Tần Phạn đã sớm hoàn toàn tỉnh táo, dùng sức véo véo mu bàn tay Tạ Nghiên Lễ đang đặt bên hông cô, “Còn không dậy sẽ bị
—— bắt quả tang tại trận!”
Bốn chữ cuối cùng ‘bắt quả tang tại trận’ có thể nói là khí nuốt núi sông. Quản gia canh giữ bên ngoài nghe được rõ ràng.
Không nhịn được lùi về sau mấy bước, giả vờ cái gì cũng chưa nghe thấy.
Tạ Nghiên Lễ cuối cùng cũng buông cánh tay đang kìm kẹp cô ra, nét mặt thanh tú mang theo vài phần mệt mỏi, xoa xoa đuôi lông mày, anh nói: “Bà Tạ, cần tôi cho em xem lại giấy đăng ký kết hôn không?”
Cái gì bắt quả tang tại trận.
Tần Phạn thấy anh ngồi dậy, tay chân cùng dùng bò từ trong lòng anh xuống giường, sau đó kéo người về phía phòng tắm: “Nhanh lên rửa mặt thay quần áo, cho anh thời gian ba phút.”
“Bằng không nếu đụng phải tổ chương trình, tôi tôi tôi liền……”
Tần Phạn suy nghĩ nửa ngày cũng chưa nghĩ ra lời uy h**p nào, “Dù sao anh sẽ mất đi bà xã tiên nữ của anh, thật sự sẽ mất đi!”
Nhấn mạnh đặc biệt nghiêm túc.
Tạ Nghiên Lễ tuy không bị uy h**p, nhưng nhìn thấy Tần Phạn chân mềm, đường đi không vững còn muốn thúc giục anh, cũng không làm khó cô.
Mềm lòng thuận tay bế cô lên, cùng vào phòng tắm.
Tần Phạn nhìn trong gương chiếu rọi ra bộ dạng mắt ngấn nước, khuôn mặt ửng hồng của mình, không nhịn được đạp Tạ Nghiên Lễ một cái: “A, mặt tôi thế này sao gặp người được a.”
Tạ Nghiên Lễ nghiêng mắt nhìn cô, giọng nói bình tĩnh: “Đẹp.”
“Là quá đẹp!” Tần Phạn phiền muộn ôm lấy khuôn mặt nhỏ nhắn đào hoa phiếm hồng này của mình, lại là thật sâu thở dài.
Người tinh tường sẽ nhìn ra tối hôm qua cô không làm chuyện tốt.
Đây không phải sắc mặt mà một nữ minh tinh sống một mình không có sinh hoạt t*nh d*c nên có.
Quá đẹp còn muốn sầu não?
Tạ Nghiên Lễ dừng một chút, tiếp tục rửa mặt.
“Anh nhanh lên!” Tần Phạn dùng khăn lông ngâm nước lạnh chườm lạnh khuôn mặt hàm xuân phấn má một chút, cảm giác nhiệt độ trên má dần dần hạ xuống, lại nỗ lực thúc giục anh.
Tạ Nghiên Lễ dùng năm phút cuối cùng thu dọn xong rời khỏi biệt thự. Mà lúc này.
Tổ chương trình đã vác thiết bị quay chụp tiến vào khu vực biệt thự ngoại ô.
Khu biệt thự ngoại ô là khu nhà giàu mới nổi nổi tiếng của Bắc Thành,
lúc biệt thự mới xây, có thị trường nhưng vô giá, làm người ta muốn mua lại mua không được.
Có thể giành được suất mua, cơ bản đều là nhân vật có tên có tuổi trong giới hào môn.
Khi bọn họ bước vào khu vực biệt thự ngoại ô, tùy ý có thể thấy siêu xe phiên bản giới hạn, đã nhìn đến bọn họ chết lặng.
Phó đạo diễn tự mình dẫn đội, anh ta cảm thấy mình cũng coi như kiến thức rộng rãi, nhưng việc đời lớn như vậy vẫn là lần đầu.
Có nhân viên công tác nhỏ giọng hỏi: “Chúng ta có phải đến nhầm địa chỉ không, đây thật sự là nơi ở của diễn viên mới nổi sao?”
“Đúng vậy, trên mạng không phải còn truyền Tần Phạn là diễn viên múa nghèo khó chuyển nghề vào giới giải trí kiếm tiền sao, đây là tiền kiếm
được trong giới giải trí có thể mua nổi?”
Phó đạo diễn dừng một chút, sau đó chậm rãi nhả ra một câu: “Có lẽ, có thể là…… thuê để giữ thể diện?”
Mọi người: “???”
Là như thế này sao? Trong lúc nói chuyện.
Bọn họ đã đến cổng biệt thự đã hẹn.
Ai ngờ còn chưa kịp bấm chuông cửa, lại nhìn thấy bên cạnh một chiếc Maybach màu đen ở cửa, có một người đàn ông mặc vest đi giày da đang đứng, thanh lãnh tuấn mỹ, đang hơi cúi người chuẩn bị lên xe.
Máy quay phim vô tình quét qua.
Lại thấy người đàn ông vốn chuẩn bị lên xe, bỗng nhiên ngẩng đầu, nhìn về phía bọn họ bên này.
------oOo------
Comments