Từng nét mặt trong vô thức ấy, cô có thể chỉ mất chưa đầy một giây để nắm bắt. Sở dĩ hiếm người biết điều này vì trong thực tế, không ai thích giao tiếp với một người có thể nhìn thấu lời nói dối của mình bất cứ lúc nào cả. Suy cho cùng, con người nói dối nhiều lần mỗi ngày. Thi thoảng, lời nói dối còn chưa qua xử lý của não bộ đã có thể thốt ra nhanh chóng.
Đây cũng là lý do cấp trên của Viện Nghiên cứu Tâm lý Tội phạm điều Quý Vân Vãn đến trợ giúp họ.
Còn sau đó tiếp tục ở thành phố này, là quyết định của bản thân Quý Vân Vãn.
Trong một tháng, nếu có thể bắt được nghi phạm của vụ án liên quan đến vụ 9.25 này, vậy bất luận Quý Vân Vãn đã làm người thực vật bao lâu, dù bảy tháng hay bảy năm, miễn sao có thể phát huy sở trường của mình, cô vẫn sẽ là Cố vấn Tâm lý thích hợp nhất ở đây.
“À Cục trưởng Bạch, tôi thấy Đội trưởng mới của Đội Cảnh sát Hình sự là một cộng tác ổn lắm, rất xuất sắc.” Sau kính râm, đôi mắt Quý Vân Vãn hơi cong lên, khóe miệng nhoẻn cao, đầy nét cười dịu dàng: “Tôi nghĩ ở gần anh ấy sẽ giúp ích cho công việc của tôi, chúng tôi nhất định sẽ hợp tác vui vẻ.”
Vui vẻ? Nhất định sẽ vui vẻ?
Nhìn tấm lưng mảnh mai duyên dáng của Quý Vân Vãn, Cục trưởng Bạch thấy giọng điệu vừa rồi của Quý Vân Vãn là lạ. Tuy cô đang cười, nhưng nụ cười lại mang đến cảm giác khó tả.
Song, Quý Vân Vãn vốn là một người lập dị. Làm công việc này, cô cần sở hữu khả năng thấu hiểu mạnh mẽ, còn phải nắm vững cách kiểm soát cảm xúc lẫn lý trí, tránh tình trạng bị mất khống chế vì đồng cảm quá mức với bệnh nhân tâm thần.
Thế nên ông vẫn phải tiếp tục quan sát, một khi xảy ra bất ổn gì, ông không thể để cô tham gia vụ án này nữa.
Dĩ nhiên, Quý Vân Vãn biết suy nghĩ của cấp trên.
Dạo trước, họ ép cô rút khỏi vụ án 9.25, quả thực không hề sai. Dù sao bấy giờ, cô đã hoàn toàn mất kiểm soát, chỉ một mực nghĩ về việc bắt hung thủ, ăn tươi nuốt sống gã. Có một khoảng thời gian, cô còn muốn vứt bỏ toàn bộ niềm tin lẫn quy tắc, tự mình truy bắt gã hung thủ kia, dùng tất cả mánh khóe mà cô có thể nghĩ ra để trừng trị gã.
Nhưng cuối cùng, cô vẫn giữ vững nguyên tắc.
Trong vụ án liên quan đến người thân, cô tuyệt đối phải tránh nghi ngờ.
Song, giờ đây Quý Vân Vãn không còn là cô của trước kia nữa.
“Chúng tôi điều tra ra, trong hộp thư trên máy tính của La Vân Chi đã nhận vô số tin nhắn chửi rủa và uy h**p. Tin nhắn thế này bắt đầu từ năm ngoái, đã kéo dài hơn nửa năm. Địa chỉ trước của cô ấy cũng bị người khác tuồn ra ngoài từ lâu, nên cô ấy mới chuyển nhà. Theo chủ nhà cũ của cô ấy kể, sau khi chỗ ở bị phát tán, La Vân Chi lập tức nhận rất nhiều chuyển phát nhanh chứa mấy thứ như chuột chết gì đó. Thoạt trông cô ấy không bị ảnh hưởng gì, lần nào cũng dọn dẹp sạch sẽ. Nhưng chủ nhà không chịu nổi, đành ép cô ấy chuyển đi. Do đó, kể từ thời điểm vụ án 9.25 xảy ra tới nay, cô ấy vẫn luôn bị cư dân mạng chỉ trích, đến tận hai tháng gần đây tình hình mới lắng xuống.”
“Không chỉ mỗi vụ án 9.25, cô ấy còn thích đăng mấy vụ giết người đẫm máu ở trong lẫn ngoài nước trên tài khoản của mình. Có thể thấy sở thích của cô ấy tương đối đặc biệt, nhưng có lẽ chuyện này không liên quan nhiều đến vụ án. Đáng chú ý ở việc cô ấy từng nhận được một tin nhắn riêng, nói sẽ khiến cô ấy nếm trải tình cảnh giống các nạn nhân của vụ án 9.25, để ảnh chụp thi thể bầy nhầy máu thịt của cô ấy cũng bị lan truyền khắp internet. Chúng tôi đã điều tra, tin nhắn kia được gửi vào bốn tháng trước, nhưng La Vân Chi mặc kệ. Mấy ngày gần đây, cũng không hề thấy ảnh chụp hiện trường vứt xác của cô ấy trên mạng. Lúc chúng tôi nhận được báo án, vì hiện trường nằm ở khu vực tương đối hẻo lánh, nên cũng không thấy ai quanh đó.”
“Dựa vào toàn bộ dấu vết điều tra ở địa điểm phát hiện thi thể, có thể thấy nơi đó không phải hiện trường gây án đầu tiên. Tất cả xe cộ lưu thông trên con đường kia vào hôm ấy, chúng tôi đã kiểm tra hết, phát hiện vài chiếc xe khá khả nghi. Một chiếc xe tải nhỏ, còn lại là xe riêng. Trước mắt, chúng tôi đang tăng cường điều tra.”
“Các điểm đáng ngờ hiện tại như sau: Thứ nhất, thủ phạm có liên quan đến hung thủ Châu Kế Phàm của vụ án 9.25 không? Nếu dấu chân ở hiện trường thuộc về hung thủ, vậy vì sao lại giống dấu chân của Châu Kế Phàm? Thứ hai, trên người nạn nhân không xuất hiện nhiều vết thương khi giãy giụa, chỉ có dấu vết do bị kéo lê sau lưng, cũng như vết máu lẫn bầm tím trong lòng bàn tay, chứng tỏ lúc bị giết, nạn nhân không vùng vẫy nhiều. Những tưởng sẽ còn khả năng cô ấy bị đánh thuốc mê rồi bị hung thủ xâm hại và g**t ch*t, nhưng trong cơ thể nạn nhân, chúng tôi không tìm thấy thuốc gì, chỉ phát hiện ít cồn. Thứ ba, lý do hung thủ tàn phá bộ phận sinh dục của La Vân Chi là gì? Liệu hung thủ có nỗi căm thù phụ nữ mãnh liệt không? Điều này có nghĩa, khả năng cao đây không phải lần đầu tiên hắn ta gây án...”
Sau khi họ phân tích từng vấn đề một, Nghiêm Liệt nhìn Quý Vân Vãn ngồi cuối cùng, cô cứ cúi đầu quan sát ngón tay mình đăm đăm. Anh hỏi: “Cố vấn Quý, cô muốn phát biểu gì không?”
Quý Vân Vãn không hề phản ứng, như không nghe thấy. Một người ngồi cạnh nhỏ giọng nhắc cô: “Cố vấn Quý, Cố vấn Quý, Đội trưởng Nghiêm hỏi cô kìa.”
“Hả?” Quý Vân Vãn ngẩng đầu, nhìn sang Nghiêm Liệt, vừa vặn chạm phải ánh mắt của anh, cô cười cười: “Tạm thời không có ý kiến gì. Nhưng điểm đáng ngờ mà mọi người vừa đề cập, tôi nghĩ mình có thể trả lời phần nào.”
“Đầu tiên, chắc chắn đây là lần đầu tiên hung thủ này gây án. Tiếp theo, vụ án này nhất định có quan hệ gián tiếp với vụ án liên hoàn 9.25, nhưng không có quan hệ trực tiếp.”
Cô chậm rãi đứng dậy, bước lên trước, chỉ vào ảnh chụp nạn nhân tại hiện trường vứt xác: “La Vân Chi, một phóng viên hay đưa tin về các vụ án hình sự lớn. Cô ấy có mấy tài khoản mạng xã hội, cũng thường xuyên đăng bài về nhiều vụ trọng án lớn trong và ngoài nước. Người như vậy, mọi người sẽ nghĩ đến điều gì? Để tôi đổi cách nói khác, bỏ qua nghề nghiệp phóng viên, mọi người nghĩ La Vân Chi thuộc kiểu người thế nào?”
Nghiêm Liệt đáp: “Một người có niềm đam mê mãnh liệt với các vụ án giết người.”
“Đúng rồi.” Quý Vân Vãn nói: “Tôi tìm thấy một video, mọi người xem thử.”
Cô đưa USB cho nhân viên kỹ thuật. Video vừa bắt đầu, đã có người kinh ngạc nói: “Đây là vụ thảm sát cả gia đình ở khu dân cư Hoa Hạ vào năm ngoái! Vụ án này liên quan đến La Vân Chi sao?”
“Đừng gấp.” Quý Vân Vãn điềm nhiên nói.
Có vẻ video được một nhiếp ảnh gia không chuyên nghiệp quay: Đám đông tụ tập bên dưới khu dân cư Hoa Hạ, nhiều người đang quay phim. Có người tinh mắt, vừa liếc nhìn đã thấy La Vân Chi đang chen qua đám người cầm máy ảnh để vào hành lang. Chẳng mấy chốc, có người nhận ra La Vân Chi, bắt đầu chửi mắng cô ấy, nói cô ấy muốn ăn bánh bao máu nữa. Dù sao hiện trường vụ thảm sát gia đình kia cũng kinh hoàng, máu tươi lênh láng khắp nơi, lan ra cả hành lang. Còn hung thủ không định bỏ chạy, vì gã biết mình trốn không thoát, đành nhảy lầu tự sát. Vụ việc này cũng khiến cư dân sống trong tòa nhà bị ám ảnh tâm lý.
Quý Vân Vãn ấn nút tạm ngừng, video dừng ngay hình ảnh La Vân Chi bị phóng to.
Comments