Editor: Nguyetmai
Tổng biên tập Lương Tắc Thông là người phụ trách tuần san Giải trí Phong Hành, rất có tầm ảnh hưởng trong lĩnh vực thông tin mạng.
Sau nửa đêm, mưa to dai dẳng, hạt mưa đập vào cửa sổ, tiếng mưa rơi lộp độp vô cùng rõ rệt giữa đêm khuya, khiến người ta khó ngủ.
Đột nhiên, điện thoại rung lên, từng hồi chuông kéo dài rất phiền nhiễu.
Trên giường lớn màu đen thò ra một cánh tay thon dài mạnh mẽ, đường cong cơ bắp rõ rệt, tiếp đó một gương mặt ló ra, đầu bù tóc rồi, mắt vẫn nhắm tịt. Người đó bị quấy rầy, hàng mày cau chặt khó chịu: "A lô."
Đầu dây bên kia là giọng nói trong trẻo nhã nhặn ôn hòa: "Tặng cậu món quà lớn, mai nhớ lấy."
Mí mắt Hoắc Nhất Ninh giật giật, anh mở mắt ra, nhìn thời gian và người gọi, hơi nghi hoặc: "Thời Cẩn?"
Chất giọng trầm ấm êm tai đặc trưng của Thời Cẩn biếng nhác và nhàn nhạt ừ một tiếng.
Hoắc Nhất Ninh cào tóc, bực bội: "Cậu biết bây giờ là mấy giờ không hả?"
Đang ngủ bị quấy rầy, không bực mới là lạ.
Thời Cẩn rất thản nhiên như thể kẻ quấy rối người ta lúc nửa đêm không phải là mình vậy, anh dửng dưng nói: "Một giờ."
Còn biết là một giờ cơ đấy!
Hoắc Nhất Ninh liếm răng, kiềm chế cơn giận: "Tôi đi điều tra tới hơn mười hai giờ," Nhìn giờ trên điện thoại, cơn giận của anh hoàn toàn bùng nổ, "Mới ngủ chưa tới mười lăm phút!"
Hoắc Nhất Ninh vẫn chưa xả hết cơn giận thì…
Tút tút tút tút tút tút…
Ngắt rồi!
Điên thoại bị ngắt rồi!
Cái người quấy rối giấc ngủ người khác kia hình như không có tí giác ngộ nào cả.
Hoắc Nhất Ninh nghiến răng, mẹ kiếp, muốn đánh nhau quá. Anh ngồi dậy mở tủ lạnh, tu cả chai nước lạnh mới làm dịu cơn giận. Sau đó anh về phòng, vừa đụng tới đèn ngủ thì điện thoại trên gối lại reo lên.
Mở wechat ra, khung chat mới nhất hiển thị một tin chưa đọc, người gửi có avatar Lý Bạch, nickname Thần Sắt Của Hẻm Núi Vương Giả. Hoắc Nhất Ninh bấm vào.
Tin nhắn là một ảnh meme của Cảnh Sắt, [em rất ngoan] jpg.
Mấy giờ rồi mà còn nghịch di động? Không ngoan chút nào!
Hoắc Nhất Ninh Đội Điều Tra Tội Phạm Số Một: "Còn không ngủ đi à?"
Nickname của anh hai năm chưa đổi, vì anh đã ở đội điều tra tội phạm số một được hai năm.
Cảnh Sắt đáp rất nhanh, gần như ngay lập tức.
Thần Sắt Của Hẻm Núi Vương Giả: "Đội trưởng, anh cũng chưa ngủ mà!"
Màn hình hiển thị đang soạn tin nhắn, chưa tới mười giây lại có một tin nữa gửi đến.
Thần Sắt Của Hẻm Núi Vương Giả: "Em vẫn đang quay phim."
Hoắc Nhất Ninh muốn nhắn lại gì đó, anh gõ một hàng chữ nhưng ngẫm nghĩ chút rồi xóa đi gõ lại, lúc này wechat lại gửi tới một tin nữa.
Thần Sắt Của Hẻm Núi Vương Giả: "Diễn xuất của em quá kém, NG hoài, làm mặt nam chính xanh lét luôn."
Khóe môi Hoắc Nhất Ninh cong lên, qua màn hình, dường như anh có thể thấy cô gái nhỏ cúi đầu ủ rũ hệt như con gà con suy sụp vì đấu thua.
Hoắc Nhất Ninh từng xem phim cô đóng, không cần vất vả tìm, chỉ cần mở đại vài kênh, mười lần là có thể thấy cô đến năm lần, phim dân quốc, phim thanh xuân, phim hiện đại, phim cung đấu, thậm chí có cả phim trinh thám. Gương mặt xinh đẹp của cô dường như hợp với đủ loại tạo hình, nhưng cái thiếu sót của vẻ đẹp đó chính là, với tạo hình nào cô cũng chỉ có một biểu cảm, nói theo kiểu các bình luận trực tiếp thì là: gượng. Tóm lại, chỉ cần mở phần bình luận trực tiếp thì phân nửa trong số đó là chê cô diễn kém.
Dù là người ít xem phim như anh cũng thấy kém thật, hoàn toàn nhờ gương mặt vớt vát lại.
Không muốn đả kích cô gái nhỏ, Hoắc Nhất Ninh ngồi dựa vào tường trên giường, châm một điếu thuốc.
Hoắc Nhất Ninh Đội Điều Tra Tội Phạm Số Một: "Em quay cảnh gì?"
Thần Sắt Của Hẻm Núi Vương Giả: "Cảnh hôn."
Hoắc Nhất Ninh: "…"
Anh đang đầy một miệng khói, suýt bị sặc, khóe môi cong cong từ từ hạ xuống từng chút một, khói trắng lượn lờ phản chiếu trong mắt dần tản ra từng sợi trắng hệt như cảnh quay chậm, mang theo vài phần nguy hiểm mơ hồ.
Đã ba phút trôi qua, Hoắc Nhất Ninh không trả lời tin nhắn.
Thần Sắt Của Hẻm Núi Vương Giả: "Đội trưởng, anh ngủ rồi à?"
Một phút sau vẫn không có câu trả lời.
Thần Sắt Của Hẻm Núi Vương Giả: "Ừm, anh ngủ rồi nhỉ."
Cô nhanh chóng gửi thêm một tin.
Thần Sắt Của Hẻm Núi Vương Giả: "Ngủ ngon."
Ba tin nhắn liên tục, không nghe thấy tiếng, không nhìn thấy người, vậy mà phảng phất như có thể thấy rõ một cô gái cầm điện thoại, đầu cúi thấp dần, bờ vai thõng xuống ủ rũ.
Cuối cùng, cô gửi một meme kết thúc cuộc trò chuyện [trái tim bé nhỏ của Sắt Sắt hôm nay cũng gửi gắm nơi anh] jpg.
Khóe môi bị ép xuống của Hoắc Nhất Ninh hơi giật giật rồi thả lỏng, khẽ nở nụ cười.
Cô gái này thật biết giày vò người ta mà!
Hoắc Nhất Ninh Đội Điều Tra Tội Phạm Số Một: "Anh chưa ngủ."
Anh vừa gửi đi mấy chữ là màn hình nhanh chóng hiển thị bên kia đang soạn tin nhắn.
Thần Sắt Của Hẻm Núi Vương Giả: "Sao lâu thế mà anh không trả lời em?"
Sau mấy chữ này còn kèm theo một meme [Sắt Sắt đang run rẩy trong gió rét] jpg.
Thật không biết cô gái này lấy đâu ra nhiều meme từ ảnh của mình đến vậy, đủ cả ảnh động, ảnh thường và các loại biểu cảm, không biết cô cắt ảnh từ đâu. Nếu khi đóng phim, biểu cảm của cô có thể phong phú như vậy thì ít nhất cũng không đến nỗi có tới một nửa bình luận trực tiếp trên màn hình mắng cô không biết diễn.
Hoắc Nhất Ninh ngưng dòng suy nghĩ, trả lời ba chữ.
"Anh hút thuốc."
Thần Sắt Của Hẻm Núi Vương Giả: "Đội trưởng, hút thuốc lá có hại cho sức khỏe."
Hoắc Nhất Ninh gõ tàn thuốc, cười ra tiếng, cắn phần đầu lọc thuốc lá trong miệng.
Cảnh sát hình sự nào có mấy ai không hút thuốc lá, dù cha mẹ tận tâm răn dạy nhiều năm cũng không cai được.
Thần Sắt Của Hẻm Núi Vương Giả: "Đừng hút thuốc lá nữa được không anh?"
Ba câu nói kèm theo một meme [cục cưng nghe em đi] jpg.
Hoắc Nhất Ninh nhìn bức ảnh đó thật lâu, cô gái trong ảnh rưng rưng nước mắt, mếu máo, vừa ấm ức vừa tội nghiệp.
Anh như bị ma xui quỷ khiến, lấy điếu thuốc ra khỏi miệng, sau đó gõ một dòng chữ.
Hoắc Nhất Ninh Đội Điều Tra Tội Phạm Số Một: "Vậy em đừng quay cảnh hôn."
Chắc anh trúng tà mất rồi!
Lại đi quản người ta có quay cảnh hôn hay không.
Đột nhiên Hoắc Nhất Ninh có chút buồn bực, lại nhét điếu thuốc vào miệng, rít mạnh một hơi, như xả giận lại như cam chịu.
Thần Sắt Của Hẻm Núi Vương Giả: "Tại sao?"
Tại sao?
Tại sao anh muốn quản cô, tại sao nửa đêm anh không ngủ mà lãng phí thời gian chuyện phiếm, tại sao mỗi lần mở tivi anh đều vô thức tìm kiếm bóng hình cô, tại sao thấy bình luận mắng cô là anh muốn lôi họ ra bắn hết, tại sao anh không muốn cô quay cảnh hôn?
Mẹ kiếp, anh còn không biết đây này!
Không ngờ anh thế mà lại phải cam chịu.
Hoắc Nhất Ninh dụi điếu thuốc mới hút một nửa vào gạt tàn, trả lời một câu.
"Ảnh hưởng thuần phong mỹ tục."
Người khác quay cảnh hôn thì anh mặc kệ, nhưng cô thì không được.
Lần này mất một lúc lâu Cảnh Sắt mới trả lời.
Thần Sắt Của Hẻm Núi Vương Giả: "Em toàn dùng đóng thế."
Meme: [anh hung dữ với em!] jpg.
Hoắc Nhất Ninh sững sờ, xóa tin vừa nhắn, hơi hoang mang bối rối.
Tin nhắn của Cảnh Sắt lập tức gửi đến, năm tin liên tục liền nhau, vừa ngắn gọn vừa nhanh chóng.
Thần Sắt Của Hẻm Núi Vương Giả: "Em thấy rồi, anh xóa cũng vô dụng."
Thần Sắt Của Hẻm Núi Vương Giả: "Em luôn dán mắt vào điện thoại."
Thần Sắt Của Hẻm Núi Vương Giả: "Đội trưởng, anh cũng vô lý y như ba em."
Thần Sắt Của Hẻm Núi Vương Giả: "Đồ cổ hủ."
Cuối cùng là một meme: [tiểu tiên nữ của anh dỗi rồi đấy!] jpg.
Meme là ảnh thường, cô khoanh tay, đầu quay ngắt sang một bên, bĩu môi, phồng má.
Ừm, chọc giận cô rồi.
Hoắc Nhất Ninh day ấn đường, trầm ngâm chốc lát rồi tìm một meme trong đống ảnh anh lưu lại, gửi qua. Người trong ảnh là Cảnh Sắt tí hon đang quỳ dưới đất, đầu to chiếm hơn nửa tấm ảnh, nước mắt rưng rưng chắp tay, [em sai rồi] jpg.
Meme cô từng gửi anh đều lưu lại hết nhưng chưa bao giờ dùng, chính anh cũng cảm thấy vô cùng kỳ lạ.
Anh gửi ảnh xong chưa tới năm giây, Cảnh Sắt cũng gửi lại một ảnh.
Thần Sắt Của Hẻm Núi Vương Giả: [tiểu tiên nữ của anh đã tha thứ cho anh] jpg.
A.
Thật ngoan, muốn bắt nạt quá, muốn…
Đ*ch!
Hoắc Nhất Ninh chửi thề, anh xốc chăn xuống giường, chạy vào nhà tắm mở nước lạnh, dòng nước lạnh lẽo xối ào ào xuống. Anh cúi đầu nhìn phản ứng cơ thể mình, thầm mắng một câu cầm thú.
Hoắc Nhất Ninh.
Mày là con người.
Điện thoại bị ném lên giường vẫn đang rung lên.
Thần Sắt Của Hẻm Núi Vương Giả: "Đội trưởng."
Thần Sắt Của Hẻm Núi Vương Giả: "Đội trưởng ơi."
Thần Sắt Của Hẻm Núi Vương Giả: "Anh ngủ rồi hả?"
Thần Sắt Của Hẻm Núi Vương Giả: "Vậy anh ngủ đi."
Thần Sắt Của Hẻm Núi Vương Giả: "Em đi quay phim đây."
Thần Sắt Của Hẻm Núi Vương Giả: [tiểu tiên nữ của anh bắn tim với anh nè] jpg.
Hôm sau, nắng mai phá lớp màn mây.
Sau cơn mưa dông, bầu trời xanh ngắt trong veo, bầu không khí ngập tràn mùi cỏ xanh hòa với mùi bùn đất sau mưa.
Mặt trời vừa ló nửa đường cong hình quạt, đã qua tám giờ.
Điện thoại trên tủ đầu giường reo dồn dập mấy tiếng, người trên giường chống người dậy, vòng tay qua cô gái nằm trong lòng để bắt máy.
Giọng nam trong điện thoại rất gấp gáp: "Cậu Hai, xảy ra chuyện rồi."
Cơn buồn ngủ của Tần Minh Lập tiêu tan, lý trí quay trở về, nhướng mày: "Có phải Thời Cẩn…"
Đối phương nôn nóng ngắt ngang: "Là anh ạ."
Tần Minh Lập đờ người.
Đầu kia điện thoại, thư ký nơm nớp nói nốt nửa câu sau: "Anh lên báo rồi."
Tần Minh Lập sững sờ chốc lát rồi ngồi dậy khỏi giường: "Nói rõ xem, chuyện là thế nào?"
"Đoạn clip anh và nhóm Bộ trưởng Dương ăn chơi ở club… bị… bị công khai rồi ạ." Thư ký hơi dừng lại rồi nói tiếp, "Sau khi tuần san Giải trí Phong Hành khui ra, rất nhiều tài khoản vip trên weibo đều chia sẻ, clip đang được lan truyền chóng mặt. Vả lại nó được đăng lúc rạng sáng, bộ phận Quan hệ công chúng trở tay không kịp, căn bản không ngăn được."
Tần Minh Lập như bị sét đánh.
Cúp máy, anh ta mở tablet, sau khi tìm đọc xong hot search, sắc mặt anh ta xanh mét.
Ba vị trí đầu là [club nhà họ Tần che giấu chuyện dơ bẩn] [thương nhân và quan chức cấu kết bẩn thỉu] [giải trí Tần thị chơi quy tắc ngầm] đều liên quan đến đoạn clip kia.
Đoạn clip được đăng tải chưa tới sáu mươi giây, địa điểm là club cao cấp đứng tên nhà họ Tần. Trong clip, nam nữ áo quần xộc xệch, chính trị gia và nữ minh tinh quèn cùng nhau trụy lạc, đều là những gương mặt quen thuộc. Chính anh ta cũng bị lộ mặt, mấy nữ minh tinh kia đều do anh ta mang tới, toàn bộ đều là nghệ sĩ của Giải trí Tần thị.
"Rầm!"
Tần Minh Lập ném mạnh tablet lên bàn.
Cô gái trên giường trở mình dụi mắt: "Anh Hai." Một đoạn cổ tay trắng ngần thò khỏi chăn, kéo góc chăn trượt xuống, lộ ra gương mặt thanh tú của cô gái. Người đó là Tiểu Kiều không mảnh vải che thân, trước ngực chi chít vết cắn, cô quấn chăn ngồi dậy, giọng khàn khàn mềm mại: "Sao thế anh?"
Tần Minh Lập xốc chăn, mặc quần vào: "Chúng ta bị Thời Cẩn chơi rồi."
Tiểu Kiều choáng váng, cơn buồn ngủ bay biến.
Điện thoại trên tủ đột nhiên rung lên.
Tần Minh Lập nhìn, là ba anh ta – Tần Hành, anh ta vừa đưa điện thoại đến bên tai, một câu nói lập tức ập vào: "Cút về nhà họ Tần ngay cho tao!"
Comments