Chương 14

Chương 14

Cú lật kèo của Cố Thời Nguyệt sau vụ "công tử Trịnh" khiến tôi nhận ra một điều quan trọng: ả không chỉ đơn thuần là một trà xanh xảo quyệt. Khả năng lường trước và hóa giải mọi nước cờ, thậm chí biến bất lợi thành ưu thế, cho thấy ả có một sự hậu thuẫn và tầm nhìn mà người bình thường không thể có được. Cảm giác có một "nhà điều khiển" phía sau càng trở nên mạnh mẽ hơn bao giờ hết.

Hệ thống trong đầu tôi vẫn hoàn toàn im lặng. Nó không còn là một giọng nói dẫn đường, mà là một khoảng trống rỗng đáng sợ, như một minh chứng cho thấy tôi đã hoàn toàn thoát ly khỏi "kịch bản" cũ, hoặc đang bước vào một kịch bản mới, nguy hiểm hơn.

Hợp tác sâu rộng với Lý Triệt:

Tôi và Lý Triệt gặp nhau thường xuyên hơn, không chỉ qua thư từ mà còn là những buổi gặp mặt kín đáo tại những nơi ít ai ngờ tới, như thư viện cổ của học viện, hay một quán trà yên tĩnh nằm sâu trong ngõ hẻm.

Chúng tôi bắt đầu tổng hợp thông tin. Lý Triệt, với vị thế và mạng lưới của Trấn Bắc Hầu phủ, có khả năng tiếp cận những tài liệu và tin tức mà tôi không thể. Anh ta đã điều tra sâu hơn về "những giấc mơ lặp lại" và những "dấu hiệu bất thường" mà anh ta và tôi đều trải qua.

— "Ta đã tìm thấy một vài ghi chép cổ trong mật thất của tổ tiên. Chúng nhắc đến một loại 'Luân Hồi Ký' hay còn gọi là 'Vòng Lặp Thiên Mệnh'." – Lý Triệt nói, ánh mắt anh ta tập trung vào một cuộn giấy cũ kỹ. – "Theo ghi chép, những vòng lặp này thường xảy ra với những người có số mệnh đặc biệt, những người có thể thay đổi cục diện thế giới. Nhưng thường thì, họ bị một thế lực nào đó 'kiểm soát' để đảm bảo 'kịch bản' không bị lệch lạc."

Tôi rùng mình. "Kịch bản" – đó chính là từ mà hệ thống đã dùng. Và "kiểm soát" – chính là điều Cố Thời Nguyệt đang làm với tôi.

— "Vậy, những 'Người Bảo Vệ Kịch Bản' mà Hồng Ngọc nói đến có phải là thế lực đó không?" – Tôi hỏi.

Lý Triệt gật đầu.

— "Có khả năng. Và chúng ta... có thể là 'những người có số mệnh đặc biệt' mà chúng muốn kiểm soát."

Anh ta đưa tôi một cuốn sách khác, trông cũ kỹ và bí ẩn. Đó là một cuốn ghi chép về các thí nghiệm cổ xưa, được viết bằng một loại mật mã phức tạp. Lý Triệt nói anh ta đã mất nhiều năm để giải mã được một phần nhỏ của nó.

— "Những người này tự gọi mình là 'Kẻ Sáng Lập'. Họ tin rằng thế giới này là một 'thí nghiệm' lớn, và họ là những người điều khiển 'biến số' để đạt được một kết quả nhất định." – Lý Triệt giải thích, giọng anh ta trầm xuống. – "Họ tạo ra 'kịch bản' cho mỗi 'biến số' – tức là những người như chúng ta – và theo dõi quá trình phát triển của 'thí nghiệm'."

"Thí nghiệm số mệnh." Giờ thì mọi thứ đã khớp lại. Việc tôi sống đi sống lại ba lần, việc hệ thống giao nhiệm vụ, việc Cố Thời Nguyệt liên tục đẩy tôi vào những tình huống đúng với cốt truyện gốc – tất cả đều là một phần của cái gọi là "thí nghiệm" đó. Tôi không phải là một nhân vật trong truyện, tôi là một con chuột bạch trong phòng thí nghiệm của một kẻ điên rồ nào đó.

Cố Thời Nguyệt: Chủ nhiệm hệ thống?

Tôi kể cho Lý Triệt nghe về tiếng hệ thống "bị hack" và lời thì thầm của Cố Thời Nguyệt trước khi tôi chết chìm ở kiếp thứ hai: "Chị à, sống khôn ngoan một chút không khó đâu." Và đặc biệt là câu nói cuối cùng của ả trước khi tôi chết ở kiếp thứ ba: "Mọi thứ đều nằm trong tầm mắt tôi thôi."

Lý Triệt trầm ngâm.

— "Nếu những 'Kẻ Sáng Lập' đó muốn kiểm soát các 'biến số' thông qua 'hệ thống', vậy thì, phải có người trực tiếp điều hành hệ thống đó trong thế giới này. Một 'chủ nhiệm'."

Chúng tôi nhìn nhau.

— "Cố Thời Nguyệt." – Tôi nói khẽ. – "Ả biết quá nhiều. Ả luôn biết trước mọi nước cờ của ta, và luôn có cách hóa giải."

Lý Triệt gật đầu.

— "Khả năng lớn là ả ta không phải là một nhân vật bình thường trong thế giới này. Ả ta có thể là 'chủ nhiệm hệ thống', người trực tiếp giám sát và điều khiển 'thí nghiệm' của nàng."

Một sự giận dữ lạnh lẽo dâng lên trong lòng tôi. Không phải chỉ là trà xanh, ả là kẻ thao túng số phận của tôi, kẻ đã đẩy tôi vào cái vòng lặp chết chóc này.

Mục tiêu mới: Phá vỡ thí nghiệm.

Việc biết được sự thật này không làm tôi nản lòng, mà ngược lại, nó tiếp thêm động lực cho tôi. Tôi không chỉ muốn thoát khỏi vòng lặp, tôi muốn phá hủy nó. Tôi muốn trả tự do cho chính mình và cho những "biến số" khác đang bị kiểm soát.

Lý Triệt và tôi bắt đầu lên kế hoạch chi tiết hơn. Mục tiêu của chúng tôi không còn là những cuộc đấu đá nhỏ trong phủ, mà là tìm cách tiếp cận và vô hiệu hóa "hệ thống", vạch trần bộ mặt thật của "Kẻ Sáng Lập" và "chủ nhiệm" Cố Thời Nguyệt.

— "Nếu số mệnh là trò chơi, vậy thì chúng ta sẽ chơi cho ra trò." – Tôi nói, giọng kiên định.

Lý Triệt nhìn tôi, khóe môi khẽ nhếch lên thành một nụ cười hiếm hoi.

— "Ta tin rằng, chúng ta sẽ thắng."

Cuộc chiến giờ đây đã trở thành một cuộc chiến chống lại vận mệnh.

Comments