Linh hồn Cận Vũ Thanh trôi nổi hồi lâu trong khoảng không tối tăm, xung quanh không một bóng người, tĩnh lặng đến đáng sợ. Mỗi khi bước một bước, dưới chân lại lan ra một vòng sáng trắng. Lang thang vô định không biết bao lâu mới thấy một chút ánh sáng le lói phía xa xa.
Y không thể chờ đợi được nữa mà sải bước lớn chạy về phía lối ra đó, ánh sáng chói lòa đột ngột phóng đại, cuối cùng lao thẳng vào trong vùng ánh sáng đó.
"Tí tách, tí tách..."
Dường như có tiếng nước nhỏ giọt vang bên tai.
Cận Vũ Thanh từ từ khôi phục tri giác, nhưng vừa mới vào thân thể này đã suýt nữa đau chết điếng. Nửa sống nửa chết r*n r* hồi lâu cũng không có ai đến hầu hạ, trong lòng không khỏi phàn nàn: Mẹ bà nó đây lại là vị vua xui xẻo không ai thương nào nữa đây?
Một luồng trọc khí lẩn quẩn không tan trong lồng ngực, như có một ngọn lửa nhỏ từ từ thiêu đốt, Cận Vũ Thanh cảm nhận được trong người tồn tại một luồng chân khí hùng hậu, trong lòng vừa nghĩ, cơ thể liền tự động điều động nó.
Hai luồng sức mạnh gặp nhau trong tâm mạch, y phát hiện sức mạnh của bản thân có chút khó khăn. Hơn nữa càng ép buộc trấn áp, ngọn lửa trong lòng đó lại càng cháy dữ dội hơn, còn có xu hướng mơ hồ muốn nổi loạn. Cận Vũ Thanh thầm kêu không ổn, vội vàng thu khí về.
Tà khí đột ngột bùng phát dữ dội, ép y nôn ra một ngụm máu đen, "ọc" một tiếng làm ướt cả vạt áo trước ngực.
Sau khi nôn ra ngụm máu đen này, Cận Vũ Thanh lại cảm thấy lồng ngực vô cùng nhẹ nhõm, chân khí vận chuyển cũng bớt đi chút trở ngại, nghĩ rằng chính là ngụm máu đục này trước đó đã làm tắc nghẽn tâm mạch.
Y ngồi xếp bằng, sau khi vận chuyển chân khí trong cơ thể một vòng lớn nhỏ, Cận Vũ Thanh mới mở mắt. Tầm nhìn từ từ rõ ràng trở lại, y phát hiện mình đang ở trong một hang đá kín vô cùng lạnh lẽo, dưới thân là một bệ băng, trên đầu treo ngược những cột thạch nhũ hình thù hung tợn đáng sợ, trông có vẻ đã rất lâu đời, trên vách đá có một lỗ tròn khoét nghiêng, một vầng trăng khuyết trắng ngần treo cao chính giữa.
Tiếng nước chính là từ khe đá bên cạnh lỗ trăng đó chảy ra, từng giọt từng giọt, chảy quanh bệ băng rồi tụ lại thành một vũng nước nhỏ trong veo.
Cận Vũ Thanh vịn vào vách đá đi một vòng trong động, phát hiện không ít kinh điển bí mật, công pháp bí bảo, nơi ánh trăng chiếu rọi có một bệ đá tròn, trên đó đặt một chiếc quạt chạm vào lạnh thấu xương, mặt quạt màu vàng sẫm in hoa văn hình ngọn gió.
Y cầm chiếc quạt trong tay, bắt đầu đọc kịch bản nhiệm vụ của thế giới này.
Đây là một thế giới tu chân. Linh phong vô số, thế gia mọc lên như nấm, mỗi nơi đều có uy vọng riêng. Kể từ khi vị đại năng tu tiên độ kiếp đầu tiên thành công phi thăng, tinh thần của các tu chân giả khác lại càng được cổ vũ, phàm là nhà có chút điều kiện, có chút tư chất đều được gửi đến các tiên phái để bồi dưỡng.
Người có thiên tư linh mẫn tu luyện vài năm, thông qua thử thách vào được nội môn, bắt đầu bước lên con đường tu tiên dài đằng đẵng; còn người tư chất ngu độn mãi không nắm được yếu lĩnh bị loại trong thử thách đành trở về trần thế, không còn duyên phận với con đường tiên môn.
Các thế gia tu tiên nơi đây không kiêng kỵ người, yêu, tinh hay quái, phàm là một lòng hướng thiện, không mang nợ máu, đều có cơ hội bái nhập sơn môn, nhìn trộm con đường lên tiên giới.
Cũng không thiếu những kẻ tà ma ngoại đạo, nghiên cứu những mánh khóe kỳ lạ, những đại pháp tu luyện hại người lợi mình, phong cách hành sự cũng vô cùng quái đản, bị chính đạo khinh thường. Đương nhiên, trong đó cũng có không ít người dựa vào đó mà thành công phi thăng. Vì phương thức tu luyện trái ngược với chính đạo, các thế gia tu tiên hiển nhiên nể sợ nhưng giữ khoảng cách với họ, lại càng không che chở cho những tông môn này.
Lâu dần, giới tu chân chia làm hai nhánh, một là tiên đạo, một là ma đạo. Ma môn phân tán, không thể ngang nhiên chiếm cứ các linh sơn bảo mạch, cuối cùng nháo nhao dựa vào đại tông ma giới, mở phủ gần Đồ Tiên Phong, tôn tông chủ của họ làm Ma Tôn.
Mà gần đây, giới tu tiên xảy ra hai chuyện lớn động trời cả chính lẫn tà, hai chuyện lớn này lại đều xảy ra ở xung quanh Mạt Lăng.
Nơi này có hai đại tông môn tu chân chính tà, chính đạo là thế gia tu chân đứng đầu – "Xích Dương Kiếm Tông" ở núi Thê Hà, ma đạo là tông môn ma đầu lớn nhất giới tu chân – "Đồ Tiên Phong" ở Vân Gian.
Chuyện lớn thứ nhất này, các tu sĩ nhắc đến đều khen ngợi không ngớt, mắt lộ vẻ tôn kính, phấn khích như thể chính mình đã tận mắt nhìn thấy. Đó chính là Nguyên Thanh Quân của Xích Dương Kiếm Tông với tu vi kỳ Hóa Thần viên mãn sắp độ chín lần chín tám mươi mốt kiếp chồng lên nhau, nếu thành công, hắn sẽ là vị tu sĩ kỳ Đại Thừa trẻ tuổi nhất trong lịch sử tu chân.
Còn chuyện kia, người ta nhắc đến thì chửi bới thậm tệ, mặt lộ vẻ khinh miệt, hận không thể đâm thêm mấy nhát nữa. Chuyện này là nhắc đến tông chủ của Đồ Tiên Phong - Ma Tôn Mạc Phong, tự ý xông vào bí cảnh Khốc Hồn Lăng tìm bảo vật, kết quả bị thương nặng trở về.
Sau khi tông chủ Đồ Tiên Phong bị thương trốn khỏi bí cảnh, cửa Khốc Hồn Lăng mở rộng, khiến cho trong phạm vi ngàn dặm xung quanh vang lên tiếng hồn khóc quỷ gào suốt ba ngày không dứt, người người hoảng sợ, các thế gia tu tiên đành phải cử tu sĩ hợp lực phong ấn nó lại.
Mà lần này Cận Vũ Thanh xuyên vào, chính là vị đại ma đầu đang bị ngàn người khinh bỉ vạn người căm hận này, Mạc Phong.
Vị tông chủ này không chỉ là một đại ma tu kỳ Hóa Thần, mà còn là một đại yêu quái chăm chỉ hấp thụ tinh hoa nhật nguyệt, tu luyện ngàn năm hóa hình. Lúc mới hóa hình thành người, với mong muốn tu tiên, tông môn đầu tiên y bái nhập chính là sơn môn của Xích Dương Kiếm Tông, thế nhưng vì bị đồng môn tu sĩ ám hại trong thử thách mà bị loại một cách thảm hại. Sau khi kết thù với Xích Dương Kiếm Tông, y tức giận gia nhập ma đạo, tự mình lập một phái, tên là "Đồ Tiên".
Chẳng trách vừa tỉnh lại đã bị thương nặng như vậy, thì ra là bị tâm ma phản phệ ở bí cảnh Khốc Hồn Lăng, công lực giảm sút nghiêm trọng, lại còn gặp phải Lôi Viêm Cự Thú, bị nó đâm một lỗ máu ngay ngực, còn bị đuổi đánh qua ba ngọn núi mới tìm được cửa sinh thoát khỏi bí cảnh.
Cận Vũ Thanh sờ sờ cái lỗ máu trên ngực mình, cảm thấy càng đau hơn.
Trong kịch bản thế giới ban đầu, sau khi Ma Tôn Mạc Phong bị thương nặng đã chuyên tâm dưỡng thương, còn Nguyên Thanh Quân của Xích Dương Kiếm Tông cũng tự cảm thấy chín lần chín tám mươi mốt kiếp chồng lên nhau sẽ có biến cố bèn xuống núi rèn luyện tìm kiếm tiên cơ. Vừa hay bắt gặp Mạc Phong tàn sát làng mạc, sau khi giao đấu thì cả hai đều bị thương nặng, Mạc Phong hấp hối bỏ trốn, Nguyên Thanh Quân trúng một chưởng lại càng không còn hy vọng độ kiếp.
Lúc Nguyên Thanh Quân định ép mình độ kiếp lại tình cờ gặp được một vị mỹ nhân tuyệt thế trong núi. Mỹ nhân mày ngài mắt phượng, da trắng như tuyết, nhưng khuôn mặt lại u buồn, hỏi han kỹ mới biết thân thế bi thảm, Nguyên Thanh Quân chính khí ngút trời, thay mỹ nhân trừng trị hung thủ diệt môn, rồi lại mang nàng về Xích Dương Kiếm Tông.
Sau đó?
Sau đó liền biến thành truyện nữ chủ tu tiên của xGiang!
Tiên quân nổi giận vì hồng nhan, diễn ra màn yêu hận tình thù thầy trò, bất kể ân oán gì cũng đều có thể liên quan đến ma tu, chuyện nhỏ như hạt vừng cũng có thể moi ra là âm mưu của Ma giới! Là Ma Tôn chí tôn của Ma giới, Mạc Phong mỗi ngày đều ở trong trạng thái "cái nồi này ta nhận!", "cái nồi kia ta cũng nhận luôn!" một cách ép buộc, làm một viên đá lót đường thầm lặng cống hiến cho con đường tình yêu của nam nữ chính.
Nguyên chủ nổi giận khơi mào cuộc chiến tranh giành quyền bá chủ giới tu chân, Xích Dương Kiếm Tông liên hợp toàn bộ chính đạo phát động đại chiến Phục Ma, kết quả cuối cùng đương nhiên là tà không thắng chính, mỹ nhân được gia hạn gói hack, tiên quân nhờ một viên linh dược thất truyền của mỹ nhân mà xoay chuyển tình thế, cuối cùng cả hai cùng nhau phi thăng làm một cặp thần tiên quyến lữ.
Còn Ma giới thì vĩnh viễn chìm vào Cõi Hư Vô, bản thân nguyên chủ thân tử hồn tiêu.
"..."
#ChoNênLầnNàyTaLàMộtPhảnDiện#
#MộtĐạiBossPhảnDiệnNênLàmThếNàoĐểDẫnDắtCácTiểuPhảnDiệnĐiLênConĐườngHạnhPhúcRộngMở?#
Cận Vũ Thanh xem xong kịch bản, cùng với linh khí bản mệnh "Quạt Cuồng Phong" của mình im lặng nhìn nhau, nước mắt đầm đìa.
Khóc xong rồi thì bấm ngón tay tính toán, cách ngày Mạc Phong vì luyện công dưỡng thương mà tàn sát làng mạc trong cốt truyện gốc không còn mấy ngày nữa, Cận Vũ Thanh suy đi nghĩ lại, y không định chạy ra ngoài đánh nhau với Nguyên Thanh Quân. Có lẽ thiếu đi trận đánh này, Nguyên Thanh Quân đột nhiên như được khai sáng, giác ngộ tiên cơ, trực tiếp phi thăng đến trời cao biển rộng thì sao.
Mọi chuyện trên đời đều có thể xảy ra mà.
Cận Vũ Thanh tự nói với mình rồi gật đầu, từ trong hang đá tìm ra mấy lọ linh đan bí dược uống vào, tiếp tục ngồi lại trên bệ băng điều khí đả tọa.
Thân thể này sớm đã qua giai đoạn tịch cốc, đương nhiên sẽ không cảm thấy đói, một khi đã bế quan chuyên tâm liền không còn biết gì nữa. Trong động bế quan không có ngày tháng, đợi đến khi Cận Vũ Thanh dưỡng thương xong có thể tiếp tục tung tăng hoạt bát gây họa cho giới tu chân, lại không biết bên ngoài đã qua hai năm.
Lúc rời khỏi hang đá, bên ngoài đang mưa, Cận Vũ Thanh nhìn quanh một lượt, thấy trên giá bí bảo có một chiếc ô nhỏ dựa nghiêng liền tiện tay lấy đi khỏi động.
Đây là lần đầu tiên y xuyên vào thế giới tu chân, cũng là lần đầu tiên rời khỏi cái nơi âm u đáng sợ đó, y che một chiếc ô nhỏ màu hồng đào lang thang trên phố, vô cùng hứng thú với nhiều thứ mới lạ chưa từng thấy bao giờ.
Vật phẩm linh khí cấp thấp, bùa trừ tà, bút chu sa diệt quỷ, đao kiếm, đồ phòng hộ, quần áo đẹp thức ăn ngon... đủ cả. Một số tu sĩ không thể tu luyện tiến bộ thêm nữa đành bày sạp ở đây bán vài món đồ lặt vặt, hàng hóa không nhận tiền đồng, đều dùng linh thạch để mua bán.
Cận Vũ Thanh trước khi ra ngoài đã nhét không ít đồ vào túi trữ vật, y lấy ra mấy viên linh thạch hạ phẩm, dừng bước trước một tiệm nhỏ bán bánh ngọt linh sen. Thân thể này tuy đã tịch cốc không cần ăn uống, nhưng h*m m**n ăn uống của Cận Vũ Thanh vẫn còn, mùi thơm của bánh ngọt khiến người ta không kìm được mà nuốt nước bọt.
Chủ tiệm ngẩng đầu thấy một lang quân tuấn mỹ, y phục hoa lệ nhìn là biết nhà giàu, mắt lập tức sáng lên, mời chào: "Vị tu sĩ này vẫn chưa tịch cốc phải không? Nhân lúc chưa tịch cốc mau đến mua hai miếng đi, bánh ngọt của ta rất được ưa chuộng đó!"
Cận Vũ Thanh chọn hai miếng hình dạng đẹp mắt, đưa linh thạch lên, đợi chủ tiệm dùng giấy dầu gói bánh ngọt, bỗng nhiên nghĩ đến một chuyện liền thuận miệng nói: "Chủ tiệm, hỏi ông một chuyện được không?"
"Chà, chàng trai hỏi đúng người rồi đấy, ở Mạt Lăng này không có chuyện gì mà 'Trương Tam Tri' ta không biết!"
Cận Vũ Thanh hỏi: "Vậy ông có biết Nguyên Thanh Quân của Xích Dương Kiếm Tông đó không? Ngài ấy bây giờ đã phi thăng chưa?"
Vừa nhắc đến Nguyên Thanh Quân, hai mắt chủ tiệm sáng rực, mở miệng là một tràng lời khen ngợi, ca tụng người đó là bậc nhất kim cổ, rồi bỗng nhiên khóe mắt cụp xuống, thở dài nói: "Phi thăng? Hầy, đừng nhắc nữa! Cũng không biết làm sao, năm ngoái Nguyên Thanh Quân giúp người ta trừ tà, không cẩn thận bị con ác quỷ đó cắn một cái, bị thương rồi..."
"Bị thương??"
"Đúng vậy," đối phương đổi giọng, rồi lại khẽ nói với y: "Nghe nói con ác quỷ này là do đại ma đầu của Đồ Tiên Phong thả ra, cố ý ngáng chân phá hoại tu vi của Nguyên Thanh Quân!"
"..." Khóe mắt Cận Vũ Thanh co giật. Một năm trước lão tử còn đang dưỡng thương trong hang đá nói chuyện phiếm với chị Hằng Nga đây này! Hơi đâu mà đi kiếm một con lệ quỷ cho Nguyên Thanh Quân?!
Chủ tiệm gật đầu: "E là lần này không có hy vọng phi thăng rồi!"
Tung tin đồn nhảm, có ông mới phi thăng vô vọng! Cận Vũ Thanh một tay giật lấy gói bánh của mình, lườm một cái, bung chiếc ô nhỏ xoay người bỏ đi, để lại cho chủ tiệm bánh tám chuyện một bóng lưng lững thững.
Gặm bánh linh sen đi đến cuối chợ, Cận Vũ Thanh vỗ đùi một cái.
Gay rồi!
Y không đi tàn sát làng mạc để đánh nhau với Nguyên Thanh Quân nhưng người đó vẫn bị thương, bị thương xong người chịu tiếng xấu vẫn là Ma Tôn y, đây có phải gọi là tính bất biến của cốt truyện không? Vậy theo đó mà nói, hắn vẫn sẽ gặp được vị mỹ nhân kia, cuối cùng làm cho Ma giới tan thành mây khói?
Thế này không được!
Cận Vũ Thanh lau miệng, lấy ra một lá bùa dịch chuyển, dùng linh hỏa đốt cháy nó, định vị núi Dao Nguyên.
Theo kịch bản thế giới gốc, hai ngày nay chính là ngày Nguyên Thanh Quân tình cờ gặp mỹ nhân! Bất kể thế nào, y phải lập tức đến đó ngăn cản hai oan gia này gặp mặt!!
Comments