Chương 8: Đi chơi !

Chương 8: Đi chơi !

Ngay ngày hôm sau họ bắt đầu lên đường , sau mấy tiếng ngồi xe làm cho nhiều người mỏi nhừ nên vừa xuống xe liền vươn vai hít thở bầu không khí trong lành ở trên núi :

- Dễ chịu quá !

Thảo vươn cánh tay nhắm mắt lại cảm nhận sự trong lành ở nơi đây .

- Hii, núi mà bầu không khí ở đây luôn luôn dễ chịu vì có rất nhiều cây , nhìn xem cả một khoảng rộng đều là màu xanh bao trùm kìa !

Thảo hạ cánh tay xuống quay đầu lại nhìn cô :

- Thôi tôi lạy hồn ! Nói nhiều quá đấy , lo mà hưởng bầu không khí đi !

- Biết rồi , tình yêu ạ ! Tình yêu không phải nhắc !

- Tôi không nhắc chắc vẫn còn đi giảng đạo ấy chứ ! Biết đâu mà hưởng thụ !

- Có người muốn nghe tôi cò n chẳng buồn giảng , bà được nghe là phúc đấy !

- Con xin hồn , con không muốn nghe !

- Từ nãy tới giờ vẫn nghe đấy thôi !

Hai chàng trai ở ngoài xem kịch vui cười thầm trong bụng , không ngờ hai nàng c*̉a họ lại giỏi võ miệng tới vậy ,chỉ biết đứng nhìn , hai cô gái thì kẻ chín lạng người nửa cân bất phân thắng bại . Cuộc cãi vã dừng lại ngay khi có lệnh leo núi , họ cắm trại ở trên núi mà . Họ nối tiếp nhau đi lên không tách rời khỏi nhóm vì họ có thể bị lạc bất cứ lúc nào nên chả ai ngốc nghếch đi làm như vậy . Đến ngang trừng núi thấy có một khoảng rộng khá bằng phẳng nên họ dừng chân lại và bắt đầu dựng lều . Họ sẽ qua đêm ở đây , một nhóm chia nhau đi lượm c*̉i khô đủ cho đêm đốt lửa sưởi , số cón lại dựng lều . Sau khi lều đã dựng và c*̉i đã lấy đầy đủ họ bắt đầu rủ nhau vào rừng hát nấm , vì đây là lớp giỏi nên ai c*̃ng có khả năng phân biệt nấm độc và nấm ăn được . Họ không phải vì thiếu thức ăn mà hết việc nên đi kiếm việc làm dù sao đây c*̃ng là việc rất vui đối với họ .

Họ trở về với rất nhiều nấm hái được và chủ yếu đều là nấm hương . Lúc về đến lều thì trời đã tối , mấy bạn ở lại c*̃ng đã đốt sẵn một đống lửa to ở giữa vã trước các c*̉a lều .

Họ bắt đầu đi chế biến những chiếc nấm đó , mùi thơm ngào ngạt bay lên , ngoài ra còn rất nhiều món ăn họ đã chuẩn bị mang đi nữa , một số người ăn xong liền rủ nhau nhảy các điệu nhảy c*̉a người miền núi quay đống lửa , tiếng reo hò vui lên .

Về khuya khi những vì sao lung linh bên ánh trăng dát bạc , khi chỉ còn lại tiếng gió thổi trong đêm và tiếng nổ lách tách ở đống lủa hồng đang cháy . Mọi người hầu như đã đi ngủ hết , chỉ còn một người con gái vẫn ngồi trước lều đốt lửa ngắm trăng và chợt cười như đang nghĩ đến chuyện vui :

- Chưa ngủ hả ? Vẫn còn ngắm trăng sao ?

Anh từ đâu đi đến ngồi xuống bên cạnh cô cất tiếng :

- Chưa ! Vậy sao cậu chưa ngủ ?

- Vì nhớ cậu !

- Hì thôi đi !

- Thật đấy , nếu mình nói thích cậu thì sao ?

- Gì cơ ?

-...

Anh và cô đồng thời quay lại nên mặt chạm mặt , mặt cô bỗng nhiên xuất hiện hai đám mây hồng , anh nhìn cô rồi trao một nụ hôn lên trán :

- Bầu trời đêm hôm nay rất đẹp !

- Ừ ! Tớ luôn mơ ước sẽ được c*̀ng người mình yêu ngồi ngắm sao như bây giờ !

- Đơn giản hơn tớ nghĩ ! Thường thì con gái sẽ mong được đi chơi, đến nơi lãng mãng c*̀ng người mình yêu ! Không như cậu !

- Tớ chỉ cần anh ấy yêu tớ là được còn anh ấy đẹp hay xấu , giàu hay nghèo , tớ không bận tâm và quan trọng là sẽ ngồi ngắm sao với tớ !

- Hi cậu rất đơn giản !

Cô đơn giản chỉ cười , hai người c*̀ng ngồi tán gẫu cho đến khi anh hỏi mà không nhận được câu trả lời từ cô ,, quay ra thấy cô đã ngủ gật trên vai mình , anh mỉm cười hạnh phúc . Người con gái anh yêu bây giờ đang tựa trên bờ vai anh ngủ . Anh tự hỏi trong giấc mơ c*̉a cô có sự xuất hiện c*̉a anh không ? Cô đơn giản thú vị , là người con gái Việt Nam đúng chuẩn . Cô không giả tạo có lẽ vì vậy nên anh yêu cô , yêu trong sự vô thức mà không hay biết , yêu đến trái tim anh khắc chữ ' Đăng Thanh Thu ' từ bao giờ mà không hay .

Cô lúc ngủ trông thật đáng yêu , đôi lông mi đen cong dài , hai má bầu bĩnh hồng hồng , khuôn mặt trắng trẻo . Anh nhìn cô chỉ ước được véo má cô một cái .

T/g : Em còn rất nhỏ nên truyện không được hay ! Mong các anh chị góp ý , em biết mọi người chỉ đọc chương đầu là đã bỏ truyện em không đọc nữa rồi , nhưng em vẫn tin là có người sẽ theo dõi truyện c*̉a em ! Mặc dù niềm tin này rất mong manh nhưng em vẫn luôn hi vọng vào nó , chính vì vậy nên em mới viết tiếp truyện này ! Mong mọi người giúp đỡ !
Comments