"......"
Nghe thấy độ hảo cảm tăng thêm một lần 50 điểm, trong lòng Du Đường nở đầy hoa, kết quả nghe thấy độ hảo cảm hiện tại vẫn là số âm, hoa vừa nở ra thì héo sạch.
Độ hảo cảm vẫn là số âm, có nghĩ là Trình Lạc vẫn có sát tâm đối với y. Chỉ cần lơ đãng, sơ sẩy ra thì cái mạng nhỏ không giữ được nữa.
Rời khỏi phòng giam của Trình Lạc, Du Đường quay đầu lại nhìn cánh cửa bằng kim loại đen dày nặng. Không nhịn được tưởng tượng, nếu y là Trình Lạc, nếu một ngày nào đó được tự do, thì sẽ muốn làm gì? Không đến một phút sau, Du Đường có thể kết luận.
Y nhất định sẽ giết sạch tất cả mọi người ở trong căn cứ, sau đó chôn thuốc nổ xuống bên dưới, hủy hoại toàn bộ dữ liệu của nơi này, nếu còn chưa đã tay, có khả năng sẽ còn đi trả thù xã hội. Cho nên đột nhiên y cảm thấy bản thân có thể lý giải được thái độ của Trình Lạc đối với mình. Hoặc là nói, kỳ thật đáy lòng của Trình Lạc đã có ý tưởng hủy diệt căn cứ này, chỉ là vẫn đang kiên nhẫn ngồi chờ một cơ hội.
Nếu thật là như vậy...... Du Đường cảm thấy nhiệm vụ của mình ở thế giới này quá khó khăn, là nhiệm vụ cấp địa ngục. Cũng không biết đến khi nào mới có thể xoát đầy độ hảo cảm của hắn.
"Tích tích ——" máy truyền tin trên cổ tay đột nhiên phát ra âm thanh, Du Đường dựa vào ký ức của nguyên chủ, ấn nút nghe.
"Nghiên cứu viên Du Đường, yêu cầu trong vòng mười phút đến tổng khu khống chế để báo cáo tin tức."
Loại máy truyền tin này là do bên trên căn cứ phát xuống, dùng để truyền đạt thông tin đơn giản, sau khi Du Đường đáp" Đã rõ" thì nhấn tắt máy, vội rảo bước đến tổng khu khống chế.
Trên đường y còn đang suy nghĩ miên man, làm thế nào để xin xỏ cấp trên cấp cho ít họa cụ và đồ chơi để mang đến cho Trình Lạc. Kết quả sau khi tới tổng khu, đẩy mở cửa ra thì nhìn thấy mười mấy gương mặt nghiêm túc của các ông chú trung niên đang chăm chú xem video giám sát trên màn hình, cả người y bỗng chốc cứng đờ, biểu tình thong dong lúc đầu biến mất.
Âm lượng của cuộc trò chuyện giữa y và Trình Lạc bị phóng đại hết mức, những lời y mê hoặc đối phương nói cái gì mà cách làm hắn sướng này này kia kia, đều thông qua loa phát thành truyền ra ngoài vang vọng trong không gian cực kỳ yên tĩnh ở tổng khu.
Ngón tay của Du Đường run rẩy, liên tục chửi thầm trong đầu " ĐM ĐM ĐM". Xấu hộ đến mức muốn cắm đầu xuống đất chết luôn cho xong.
Đây cmn có khác gì hiện trường giết người thị chúng không!!
Đám nghiên cứu viên già này đều là một đám biến thái!!
Dám chỉnh âm lượng lớn như vậy rồi đường đường chính chính ngồi xem video porn của y với Trình Lạc.
【 khụ khụ khụ... 】 hệ thống nhịn cười đau cả ruột, nó cũng phải thấy xẩu hổ giùm cho Du Đường:【 ký chủ, ngài nhất định phải bình tĩnh! Dùng phong phạm ảnh đế của mình! Chỉ cần ngài không cảm thấy xấu hổ thì người xấu hổ sẽ là người khác! 】
Khóe miệng Du Đường giật giật, nỗ lực điều chỉnh cảm xúc và biểu cảm của bản thân, mới có thể cất bước tiến vào, đóng cửa phòng lại.
" Cậu là Du Đường à?" Nhìn thấy y tiến vào, một ông chú trung niên tốt bụng dừng video lại. Tiếng thở dốc của Trình Lạc biến mất, Du Đường mới nhẹ nhàng thở ra.
"Đúng vậy."
"Lần này tìm cậu đến đây để chăm sóc Trình Lạc, là bởi vì thân thể của hai người tương tính với nhau một trăm phần trăm, chỉ cần hắn tiếp xúc gần gũi với cậu thì sẽ sản sinh ra dục vọng." Người đàn ông nghiêm túc nói làm Du Đường xấu hổ muốn chết, lão ta tiếp tục nói:" Trình Lạc là một con dã thú, cho dù có chỉ số thông minh cực kỳ cao, cũng không thể chống cự lại bản năng động vật của hắn, kế hoạch của chúng ta lần này có thể thành công."
" Chỉ cần cậu dỗ dành được hắn, để hắn thuần phục cậu, tín nhiệm cậu, đến lúc đó bắt hắn phối hợp với chúng ta, để cho chúng ta sử dụng."
Nói đến đây, lão ta ngừng lại một chúng, lạnh lẽo nói :" Nhưng đây cũng là cơ hội cuối cùng tổ chức có thể cho hắn."
"Nếu sau một năm cậu còn chưa thể thuần phục được hắn, chúng tôi sẽ tiến hành quá trình tiêu hủy hắn ta."
" Rôt cuộc, không thể lãng phí thời gian cho một phần tử nguy hiểm không thể sử dụng được, còn không bằng dùng phương pháp chế tạo hắn ta tiến hành cải tiến thêm lần nữa tạo ra một con rối biết nghe lời thì hơn."
" Căn cứ có hợp tác với bên cô nhi viện, lần này xảy ra động đất rất lớn ở Tần Nam, khiến cho nhiều đứa trẻ trở thành mồ côi, chúng ta sẽ mau chóng có thêm rất nhiều vật thí nghiệm."
Du Đường trợn trừng mắt lộ biểu tình không thể tin nổi nhìn chằm chằm lão ta.
Này mẹ nó này mà là tiếng người nói à??
" Sao lại nhìn tôi như vậy?" Lão nhíu mày:" Lúc cậu đến đây không phải đã phát lời thề trung thành vì lợi ích của tổ chức à?"
"Chẳng lẽ cậu đổi ý rồi?" Vừa nói lão vừa giơ tay lên nhấn vài cái trên chiếc đồng hồ, đầu Du Đường chợt đau nhói lên như bị kim châm. Y ngã quỳ xuống mặt đất, gọi hệ thống trong ý thức: Thống Thống, nhanh mở " miễn đau"!
【 vâng, vâng! 】
Comments